Có những lúc tâm hồn tôi rách nát
Như một chiếc lá khô như một chồng gạch vụn
Một tấm gương chẳng biết soi gì
Một đáy giếng cạn khô, một hốc mắt đen sì (*)
May sao vẫn còn chữ nghĩa cứu rỗi tôi 🥲
(*) Thơ của Lưu Quang Vũ, trong tập "Gió và tình yêu thổi trên đất nước tôi" cũng là cuốn mà qua bao lần chuyển nhà mình chắc chắn vẫn sẽ mang theo.
Mọi người đang đọc sách gì ớ?